Phân tích bài thơ Tức cảnh Pác Bó của Hồ Chí Minh

Hướng dẫn nghiên cứu và phân tích bài thơ Tức cảnh Pác Bó, lập dàn ý cụ thể và tìm hiểu thêm một số ít bài văn mẫu hay nghiên cứu và phân tích nội dung bài thơ Tức cảnh Pác Bó của Hồ Chí Minh

Tài liệu hướng dẫn phân tích bài thơ Tức cảnh Pác Bó gồm những gợi ý chi tiết phân tích đề, lập dàn ý và tuyển chọn những bài văn mẫu hay phân tích nội dung, nghệ thuật của bài thơ Tức cảnh Pác Bó của Hồ Chí Minh.

Hướng dẫn nghiên cứu và phân tích bài thơ Tức cảnh Pác Bó

Đề bài: Phân tích bài thơ Tức cảnh Pác Bó của Hồ Chí Minh.

1. Phân tích đề

– Yêu cầu : nghiên cứu và phân tích nội dung, nghệ thuật và thẩm mỹ bài thơ Tức cảnh Pác Bó .- Phạm vi tư liệu, dẫn chứng : những câu thơ, từ ngữ, cụ thể tiêu biểu vượt trội trong bài thơ Tức cảnh Pác Bó của Hồ Chí Minh .- Phương pháp lập luận chính : Phân tích .

2. Hệ thống vấn đề

Luận điểm 1: Cảnh sinh hoạt và làm việc của Bác ở núi rừng Pác Bó

Luận điểm 2: Tinh thần lạc quan, phong thái ung dung, hòa hợp với thiên nhiên của Bác

3. Lập dàn ý chi tiết cụ thể

a) Mở bài

– Giới thiệu về tác giả Hồ Chí Minh+ Hồ Chí Minh ( 1890 – 1969 ) là vị lãnh tụ tài ba vĩ đại, một nhà thơ lớn của dân tộc bản địa Nước Ta, danh nhân văn hóa quốc tế .- Giới thiệu bài thơ Tức cảnh Pác Bó :+ Bài thơ sinh ra vào tháng 2/1941 phản ánh đời sống hoạt động và sinh hoạt nhiều mẫu mã, sôi sục, phong thái từ tốn tự tại và niềm tin sáng sủa cách mạng của người chiến sỹ vĩ đại trong thực trạng bí hiểm khó khăn vất vả khó khăn ở Pác Bó .

b) Thân bài

* Khái quát về bài thơ:

– Hoàn cảnh sáng tác :+ Năm 1941, quản trị Hồ Chí Minh bí hiểm về Pác Bó, Cao Bằng sau nhiều năm dạt dẹo hải ngoại tìm đường cứu nước .+ Người sống và hoạt động giải trí bí hiểm trong hang Pác Bó với điều kiện kèm theo hoạt động và sinh hoạt rất khó khăn .- Giá trị nội dung : Bài thơ cho thấy niềm tin sáng sủa, phong thái từ tốn của Bác Hồ trong đời sống cách mạng đầy gian nan ở Pác Pó. Với người, làm cách mạng và sống hòa hợp với vạn vật thiên nhiên là một niềm vui lớn .

Luận điểm 1: Cảnh sinh hoạt và làm việc của Bác ở núi rừng Pác Bó (3 câu thơ đầu)

” Sáng ra bờ suối, tối vào hangCháo bẹ rau măng vẫn chuẩn bị sẵn sàngBàn đá chông chênh dịch sử Đảng “- Hành động : Ra – vào .- Thời gian : Sáng – tối .-> Phép đối chỉnh bộc lộ đời sống đều đặn, uyển chuyển, liên tục quay vòng của Bác khi ở Pác Pó .- Không gian : Suối – hang -> 2 khu vực thao tác, hoạt động và sinh hoạt chính của Bác=> Cuộc sống bí hiểm nhưng Bác vẫn giữ được nề nếp, quy củ, phong thái từ tốn, dữ thế chủ động .- Ăn uống đạm bạc : ” Cháo bẹ, rau măng ” ( cháo ngô với rau măng ) -> Những thức ăn luôn có sẵn trong rừng .- “ vẫn chuẩn bị sẵn sàng ” -> thức ăn luôn có sẵn trong tự nhiên .-> Tâm thế luôn sẵn sàng chuẩn bị đương đầu với thử thách, khó khăn vất vả của người chiến sỹ cách mạng .- ” bàn đá chông chênh ” -> Điều kiện thao tác thiếu thốn, không có bàn mà phải dùng những tảng đá lớn không bằng phẳng- ” dịch sử Đảng ” -> Bác dịch cuốn ” Lịch sử Đảng Cộng sản Liên Xô ” để làm tài liệu học tập cho những cán bộ cách mạng=> Dù đời sống hoạt động và sinh hoạt nơi núi rừng hoang dã vô cùng khó khăn vất vả, thiếu thốn, gian truân rình rập, tuy nhiên Bác luôn yêu vạn vật thiên nhiên, yêu việc làm cách mạng và luôn làm chủ đời sống .

* Luận điểm 2: Tinh thần lạc quan, phong thái ung dung, hòa hợp với thiên nhiên của Bác (câu thơ cuối)

” Cuộc đời cách mạng thật là sang “- Cuộc sống dù có nhiều khó khăn vất vả, thiếu thốn nhưng Bác vẫn luôn cảm thấy vui tươi, sáng sủa, giữ vững một niềm tin ” thép ” .- ” sang ” : sự sang trọng và quý phái về vật chất-> Ở đây, cái sang của Bác là cái sang của cuộc sống cách mạng, được sống giữa vạn vật thiên nhiên, dưới khung trời tổ quốc để góp sức sức mình cho độc lập dân tộc bản địa, mang lại đời sống tự do, no ấm cho nhân dân .=> Tinh thần yêu nước thâm thúy, phong thái thư thả, sáng sủa, yêu đời, hòa hợp với vạn vật thiên nhiên .

* Đặc sắc nghệ thuật:

– Thể thơ tứ tuyệt ngắn gọn, hàm súc- Ngôn ngữ đơn giản và giản dị, chân thực, mộc mạc- Giọng thơ hóm hỉnh, vui đùa biểu lộ niềm tin sáng sủa của Bác- Phép đối chỉnh mang lại hiệu suất cao nghệ thuật và thẩm mỹ cao .- Vừa mang đặc thù cổ xưa, truyền thống lịch sử vừa mới lạ, văn minh .- Tạo được tứ thơ độc lạ, giật mình, mê hoặc và thâm thúy .

c) Kết bài

– Khái quát lại giá trị nội dung và nghệ thuật và thẩm mỹ của bài thơ- Cảm nhận của em về giá trị niềm tin của bài thơ .

4. Sơ đồ tư duy phân tích bài Tức cảnh Pác Bó

Sơ đồ phân tích bài thơ Tức cảnh Pác Bó của Hồ Chí Minh

Một số bài văn mẫu tìm hiểu thêm phân tích bài thơ Tức cảnh Pác Bó

Phân tích Tức cảnh Pác Bó mẫu số 1:

Thú lâm tuyền đã từng xuất hiện trong thơ ca của các nhà nhơ xưa như Nguyễn Trãi, Nguyễn Bỉnh Khiêm. Và niềm vui thú khi được sống cùng thiên nhiên đó cũng xuất hiện trong thơ ca Hồ Chí Minh, tiêu biểu là bài thơ “Tức cảnh Pác Bó“:

” Sáng ra bờ suối, tối vào hangCháo bẹ rau măng vẫn sẵn sàng chuẩn bịBàn đá chông chênh dịch sử ĐảngCuộc đời cách mạng thật là sang ” .Bài thơ này được Bác viết vào tháng 2 năm 1941, sau ba mươi năm dạt dẹo và hoạt động giải trí cách mạng ở quốc tế, Bác quay trở lại để chỉ huy cách mạng Nước Ta một cách trực tiếp với mục tiêu nhanh gọn giành được thắng lợi, giải phóng nhân dân khỏi ách áp bức. Bác sống và thao tác trong một hang núi nhỏ sát biên giới Việt – Trung, đó là hang Pác Bó .Con suối cạnh hang Pác Bó được Bác đặt tên là suối Lê-nin. Ngày ngày, nhịp hoạt động và sinh hoạt của Bác cứ diễn ra đều đặn, sáng sớm Bác ra bờ suối thao tác, tối đến Bác vào trong hang để nghỉ ngơi. Và khi nhắc đến chỗ ở, khung cảnh hoạt động và sinh hoạt thường ngày của mình, Bác đã dùng một giọng điệu thơ rất là vui vẻ xen lẫn sự hóm hỉnh :” Sáng ra bờ suối, tối vào hang “Nhịp thơ 4/3 cùng với phép đối ” sáng ” – ” tối “, ” ra – vào ” đã cho tất cả chúng ta thấy được nếp hoạt động và sinh hoạt uyển chuyển, đều đặn của Bác. Không gian hoạt động và sinh hoạt của Người được diễn ra ở hai khu vực : hang và suối. Song song với đó là hai hành vi ” ra bờ suối “, ” vào hang ” cứ tuần hoàn, tiếp nối đuôi nhau nhau như sự tuần hoàn của tự nhiên, tạo vật. Câu thơ chỉ có 7 tiếng ngắn gọn nhưng đã miêu tả được cụ thể thực trạng sống của Bác qua thời hạn ” sáng ” – ” tối “, hoạt động giải trí ” ra ” – ” vào ” và khu vực ” bờ suối ” – ” hang “. Qua giọng điệu thơ dí dỏm, tất cả chúng ta phần nào tưởng tượng được tâm thế dữ thế chủ động, sống hòa hợp với vạn vật thiên nhiên của Bác. Chính tâm hồn thư thả, tự do đã giúp Bác thắng lợi mọi thực trạng khắc nghiệt .Sống và thao tác trong thực trạng khó khăn vất vả như vậy nên bữa ăn của Bác cũng rất là đạm bạc, dân dã :” Cháo bẹ rau măng vẫn sẵn sàng chuẩn bị “Nhắc đến núi rừng Tây Bắc tất cả chúng ta không hề không nhắc đến hai sản vật ” cháo bẹ ” và ” rau măng “. Đây là những món ăn quen thuộc xuất hiện hàng ngày trong bữa ăn của Bác. Cháo ngô, măng rừng đã sửa chữa thay thế cho cơm. ” Cháo bẹ “, ” rau măng ” luôn được chuẩn bị sẵn sàng khá đầy đủ để ship hàng cho những bữa ăn của Người. Ngoài ra, tất cả chúng ta hoàn toàn có thể nhận thấy rằng Hồ Chí Minh đảm nhiệm những điều đó bằng một tâm thế ” chuẩn bị sẵn sàng ” của người chiến sỹ cách mạng không đầu hàng trước mọi thực trạng. Bác không những không nhu yếu được chăm nom, Giao hàng tốt hơn hay than vãn, phàn nàn về đời sống ấy mà ngược lại, Người tỏ ra trọn vẹn vui tươi và thích ứng với thực trạng gian nan. Trong khi quốc gia bị xâm lược, đời sống nhân dân trớ trêu, lầm than, Bác không hề chỉ nghĩ cho riêng bản thân mình mà Bác nghĩ cho toàn thể nhân dân, dân tộc bản địa. Sự hi sinh ấy thật đáng trân quý biết nhường nào .Không chỉ nơi ở hiểm trở, bữa ăn đạm bạc, dân dã mà ngay cả đến nơi thao tác của người đứng đầu chỉ huy cách mạng Nước Ta cũng ” chông chênh ” :” Bàn đá chông chênh dịch sử Đảng “Nếu phiến đá bên bờ suối Lê-nin gợi ra sự không cân đối, nhấp nhô, khập khiễng bao nhiêu thì quyết tâm thao tác của Bác lại cứng rắn, kinh khủng bấy nhiêu. Công việc của Bác cần có sự tập trung chuyên sâu cao độ. Ta hoàn toàn có thể tưởng tượng Bác dịch cuốn ” Lịch sử Đảng Cộng sản Liên Xô ” để làm tài liệu học tập cho những cán bộ cách mạng lúc bấy giờ trên bàn thao tác không được cân đối do từ láy tượng hình ” chông chênh ” gợi ra .Cả cuộc sống hoạt động giải trí cách mạng không căng thẳng mệt mỏi, Người đã thấy rằng :” Cuộc đời cách mạng thật là sang ” .Được mang công sức của con người của mình ship hàng cho nhân dân, quốc gia là một niềm niềm hạnh phúc so với Hồ Chí Minh. Bác không quản ngại khó khăn vất vả, khó khăn để góp sức, mang lại độc lập, tự do cho dân tộc bản địa. Lý tưởng cách mạng đã soi sáng cho con đường của người chiến sỹ cộng sản. Từ ” sang ” đã phần nào thể hiện phong thái từ tốn, sáng sủa, yêu đời của Bác. Bác không cần một chỗ ở sang trọng và quý phái, những bữa ăn không thiếu cá thịt hay cần một chiếc bàn thao tác phẳng phiu. Điều Bác cần là được đứng trong hàng ngũ Đảng Cộng sản, chiến đấu để mang lại đời sống độc lập, no ấm cho nhân dân. Chắc có lẽ rằng trên quốc tế hiếm có ai ” sang ” theo kiểu của Bác. Bằng ý thức yêu nước thâm thúy, Bác Hồ đã luôn khắc phục, vượt lên trên thực trạng để góp sức cho sự nghiệp giải phóng dân tộc bản địa .Ba câu đầu của bài thơ thiên về tả cảnh, chỉ đến câu thơ cuối Bác Hồ mới thể hiện tâm trạng nhưng có vẻ như nụ cười sung sướng vẫn thấp thoáng sau mỗi câu thơ của Người. Nó đã đẩy lùi đi toàn bộ những khó khăn vất vả, nguy khốn và tiếp thêm niềm tin cho Bác, một ý thức ” thép ” giữa thực trạng sống và thao tác thiếu thốn, khó khăn .Bài thơ ” Tức cảnh Pác Bó ” được viết theo thể thất ngôn tứ tuyệt cùng với cách ngắt nhịp 4/3 đã tạo nên nhịp điệu thơ nhẹ nhàng, khoan thai. Giọng thơ vui nhộn, hóm hỉnh đã cho thấy niềm tin sáng sủa, sự từ tốn trong thực trạng đầy khó khăn vất vả của người chiến sỹ cộng sản. Đối với Bác, không có niềm vui nào lớn hơn là niềm vui làm cách mạng, mang lại độc lập cho dân tộc bản địa và sống hòa hợp với vạn vật thiên nhiên .

Tham khảo: Phân tích tinh thần lạc quan và tình yêu thiên nhiên trong thơ Bác

Phân tích Tức cảnh Pác Bó mẫu số 2:

Bác Hồ về nước tháng 2/1941, sau 30 năm dạt dẹo khắp năm châu bốn biển để tìm đường cứu nước. Khi đó, tình hình quốc tế và trong nước có những dịch chuyển vô cùng to lớn ( đại thế chiến thứ hai, Pháp lại khủng bố cách mạng dã man, Nhật vào Đông Dương ; ở châu Âu, Pháp đầu hàng phát xít Đức … ), Bác đã triệu tập Hội nghị Trung ương Đảng lần thứ VIII, vạch đường lối cách mạng trong tình hình mới, quyết định hành động xây dựng Mặt trận Việt Minh ( Nước Ta độc lập liên minh ) đoàn kết thoáng đãng những những tầng lớp nhân dân đánh Pháp đuổi Nhật, tranh thủ thời cơ giành độc lập cho Tổ quốc .Bác sống ở hang Pác Bó ( đúng tên là Cấn Bó, nghĩa là đầu nguồn ), trong điều kiện kèm theo hoạt động và sinh hoạt rất là khó khăn. Đồng chí Võ Nguyên Giáp kể lại : “ Nơi ở tiên phong của Bác tại Pác Bó tuy ẩm lạnh nhưng vẫn là nơi ở tốt nhất. Địa điểm thứ hai là một hốc núi nhỏ ở rất cao và rất sâu trong rừng, bên ngoài chỉ rất ít cành lau. Những khi trời mưa to, rắn rết chui cả vào chỗ nằm. Có buổi sáng, Bác thức dậy thấy một con rắn rất lớn nằm khoanh tròn ngay cạnh Người ( … ) Sức khỏe của Bác có phần giảm sút. Bác sốt rét luôn. Thuốc men gần như không có gì ngoài ít lá rừng lấy về sắc uống theo cách chữa bệnh của đồng bào địa phương. Thức ăn cũng rất thiếu ( … ) .Có thời hạn, cơ quan chuyển vào vùng núi đá trên khu đồng bào Mán trắng, gạo cũng không có, Bác cũng như những đồng đội khác phải ăn toàn cháo bẹ hàng tháng ròng. Ở bất kể thực trạng nào, tôi cũng thấy Bác thích nghi một cách rất tự nhiên. Chẳng hiểu Bác được rèn luyện từ khi nào, như thế nào mà mọi biến cố đều không mảy may lay chuyển được … ”

Mặc dù sống trong điều kiện gian khổ, hiểm nghèo như vậy nhưng Bác Hồ rất vui. Bác rất vui vì sau bao năm xa nước nay được sống và trực tiếp lãnh đạo phong trào trong nước. Đặc biệt, vì với nhân quan chính trị sắc bén. Người biết rằng thời cơ giành độc lập hoàn toàn đang tới, dù cục diện trước mắt còn tất đen tối. “Đối với Nguyễn Ái Quốc và các bạn chiến đấu của Người những ngày tháng ở Pác Bó tựa như những ngày vui bất tận, rực rỡ sắc màu của cảnh chờ đợi những chuyển biến vĩ đại (…) chưa bao giờ Nguyễn Ái Quốc làm việc nhiệt tình như vậy, Người như trẻ ra đến hai, ba chục tuổi.

Bài thơ với bốn câu, có giọng đùa vui hóm hỉnh, đã toát lên một cảm xúc vui thích, tự do. Phân tích bài thơ chính là nghiên cứu và phân tích khám phá niềm vui tự do đó, vì đằng sau niềm vui đó là vẻ đẹp của một tâm hồn bình dị mà thanh cao, hồn nhiên mà đầy bản lĩnh của Bác Hồ .Câu mở màn bài thơ có giọng điệu phơi phới, tự do, đọc lên, ta có cảm tưởng Bác Hồ sống thật ung dung hòa hợp uyển chuyển với núi rừng :Sáng ra bờ suối, tối vào hang .Câu thơ ngắt nhịp ở giữa, tạo thành hai vế sóng đôi toát lên cảm xúc uyển chuyển, nề nếp : sáng ra, tối vào … Câu thứ hai là một nét cười đùa, cho biết thức ăn của con người sống ở suối, hang ấy thật rất đầy đủ, vừa đủ tới dư thừa :Cháo bẹ rau măng vẫn sẵn sàng chuẩn bị .Câu thơ này, hoàn toàn có thể hiểu là : dù chỉ có cháo bẹ, rau măng nhưng ý thức cách mạng vẫn sẵn sàng chuẩn bị. Cách hiểu ấy không sai về mặt ngữ pháp, nhưng e không thích hợp lắm với giọng đùa vui tự do của cả bài thơ. Có lẽ nên hiểu là : thức ăn ( cháo bẹ, rau măng ) thì khi nào cũng có sẵn đó .Câu thứ nhất nói về ở, câu thứ hai nói về ăn, câu thứ ba nói về thao tác, cả ba câu đều là thuật tả hoạt động và sinh hoạt vật chất, chỉ đến câu kết mới phát biểu cảm hứng, ý nghĩ .Hiểu như vậy, sẽ tương thích với mạch thơ, với kết câu ngặt nghèo của bài thơ hơn. Ở đây ta chú ý quan tâm cách gieo vần bằng ( âm ang ), gợi cảm giác mở ra và vang xa, đồng thời tạo nên cái thế vững vàng và cảm xúc khoáng đạt của bài thơ. Câu thứ ba vần trắc làm điển hình nổi bật lên hình tượng ở TT bài thơ, được đặc tả bằng những nét bút đậm, khoẻ, sinh động :Bàn đá chông chênh, dịch sử Đảng .Hai chữ “ chông chênh ” là lừ láy duy nhất của bài thơ, rất tạo hình ; ba chữ “ dịch sử Đảng ” toàn vần trắc, thật khoẻ, gân guốc như cân lại ba câu vần bằng vang xa. Đó là hình tượng nhân vật trữ tình được đặt ở TT bài thơ ; như vậy con người là chủ thể của vạn vật thiên nhiên chứ không bị ép chế, hòa lẫn trong vạn vật thiên nhiên. Và thật là mê hoặc, vị “ khách lâm tuyền ” sống hoà hợp uyển chuyển với suối, với hang kia, chính là người chiến sỹ cách mạng vĩ đại, đang tựa vào vạn vật thiên nhiên để hoạt động giải trí tái tạo xã hội. Đằng sau cái dáng tạo hình cụ thể của Bác đang ngồi dịch sử Đảng toát lên tư thế lồng lộng của vị lãnh tụ dân tộc bản địa, nhà cách mạng vĩ đại – một hình tượng thật đẹp. Bác Hồ đang phát minh sáng tạo ra lịch sử dân tộc nơi “ đầu nguồn ” – trên cái toàn cảnh vạn vật thiên nhiên, có suối, có rừng … Cảnh tượng ấy, đời sống ấy quả thật là đẹp “ thật là sang ” ! Bài thơ kết thúc bằng chữ “ sang ”, hoàn toàn có thể gọi là chữ nhãn tự ( chữ mắt ) đã kết tinh, bật sáng niềm tin của toàn bài .Thơ Bác Hồ vừa rất mực đơn giản và giản dị, tuy nhiên lại rất hàm súc, gợi lên bao ý nghĩa sâu xa ; vừa đậm đà sắc tố cổ xưa, vừa biểu lộ không thiếu niềm tin thời đại. Bài Tức cảnh Pác Bó là nổi bật của hồn thơ, phong thái thơ đó .

Phân tích Tức cảnh Pác Bó mẫu số 3:

Ở bất cứ hoàn cảnh nào, dù trong nhà tù của bọn Tưởng Giới Thạch, hay bên Pa-ri; đối mặt trực tiếp với gián điệp và thực dân Pháp hay những ngày trở về nước hoạt động cách mạng ta đều nhận ra con người hóm hỉnh, bông đùa, lạc quan vượt lên trên tất cả những khó khăn của đời sống ở Chủ tịch Hồ Chí Minh. Đó là những nét tính cách được tôi luyện trong trường đấu tranh gian khổ. Và tất cả đã đi vào thơ Bác với những nét chân thực nhất. Tức cảnh Pác Bó là một trong số những bài thơ như thế !

Sáng ra bờ suối, tối vào hangCháo bẹ rau măng vẫn sẵn sàng chuẩn bịBàn đá chông chênh dịch sử ĐảngCuộc đời cách mạng thật là sangTháng 2 năm 1941, sau hơn ba mươi năm dạt dẹo hoạt động giải trí cách mạng ở quốc tế tìm đường giải phóng dân tộc bản địa, lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc – Hồ Chí Minh trở về nước, trực tiếp chỉ huy trào lưu cách mạng trong nước. Pác Bó chính là nơi Người sống và hoạt động giải trí trong những ngày tiên phong về nước. Đó là một địa điểm nằm ở vùng núi Cao Bằng, ở đây đời sống vật chất còn rất khó khăn vất vả. Đã ngoài năm mươi tuổi rồi vậy mà Người phải sống trong một cái hang rất nhỏ, muốn ra vào phải trèo lên, chui xuống, tăm tối và khí ẩm gọi là hang Cốc Bó, thôn Pác Bó, huyện Hà Quảng, tỉnh Cao Bằng. Nhưng những thiếu thốn về vật chất không làm ý thức Người nao núng. Bài thơ Tức cảnh Pác Bó đã sinh ra trong thực trạng như vậy .Câu thơ tiên phong đã mở ra một khoảng trống – thời hạn : “ Sáng ra bờ suối, tối vào hang ”. Không gian ở đây là những mảng khoảng trống của vùng sơn cước : suối và hang. Thời gian có sự luân chuyển : sáng đến tối. Không gian và thời hạn đều có sự biến hóa, chuyển hoá. Nhưng thực ra không phải là sự chuyển hoá sang một khoảng trống khác, mới hơn mà là sự tái diễn của những miền khoảng trống đã quá quen thuộc : suối và hang. Hành động của con người chỉ gói trọn trong hai động từ : ra và vào. Câu thơ không dư thừa thông tin. Nó chỉ vừa đủ để thông tin một ngày rất thông thường như biết bao ngày khác. Sáng thì ra bờ suối thao tác, tối lại quay về hang. Lời thơ cân đối, đều đặn : sáng – tối ; suối – hang, ra – vào. Sự đều đặn đó biểu lộ một nếp sống, một thói quen trong một thực trạng đặc biệt quan trọng .Câu thơ thứ hai, Người nói đến hoạt động và sinh hoạt đơn cử nơi Pác Bó : “ Cháo bẹ rau măng vẫn chuẩn bị sẵn sàng ”. “ Cháo bẹ ” là cháo ngô, “ rau măng ” là loại măng rừng được lấy làm thức ăn. Đó đều là những món ăn rất dân dã, đạm bạc của người dân vùng sơn cước. Ở thì ở trong hang, thao tác bên bờ suối, ăn cháo bẹ rau măng, … một đời sống đầy những thiếu thốn nhưng ta vẫn phát hiện một ý thức sáng sủa, một nụ cười hóm hỉnh qua cụm từ “ vẫn chuẩn bị sẵn sàng ”. “ Vẫn chuẩn bị sẵn sàng ” hoàn toàn có thể hiểu theo hai nghĩa : “ cháo bẹ rau măng ” – những thức ăn quen thuộc của người miền núi khi nào cũng sẵn có. Nghĩa thứ hai thể hiện rõ ý thức của nhà thơ : dù đời sống thiếu thốn nhưng niềm tin cách mạng luôn chuẩn bị sẵn sàng. Với nghĩa này, câu thơ toát lên một niềm sáng sủa vượt lên trên thực trạng sống. Câu thơ gợi nhớ đến vần thơ của Nguyễn Bỉnh Khiêm nói về đời sống vật chất đơn sơ, đơn giản và giản dị của mình :Thu ăn măng trúc, đông ăn giá ,Xuân tắm hồ sen, hạ tắm ao .Hay ta phát hiện ở đây thẩm mỹ và nghệ thuật trào lộng khi viết về những thiếu thốn vật chất trong đời sống đã có từ thơ ca truyền thống cuội nguồn :Đã bấy lâu nay, bác tới nhà ,Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa .Ao sâu nước cả, khôn chài cá ,Vườn rộng rào thưa, khó đuổi gà .

(Nguyễn Khuyến, Bạn đến chơi nhà)

Đó là nét nhân cách rất đáng trọng của những con người “ an bần lạc đạo ”. Nghèo khổ không hề làm họ mất đi nụ cười. Họ cười hóm hỉnh chính cái nghèo của mình. Cuộc sống bi mà không làm họ lụy. Hồ Chí Minh vẫn giữ được những nét truyền thống lịch sử trong đời sống của mình. Bác vẫn vui với cái nghèo của cuộc sống cách mạng, gật đầu đời sống thiếu thốn về vật chất. Phải là một con người có ý thức và nghị lực cách mạng khác thường mới hoàn toàn có thể tạo cho mình một phong thái từ tốn trong một thực trạng như vậy. Dù sống trong cảnh thiếu thốn con người đó vẫn sống và hoạt động giải trí mê hồn :Bàn đá chông chênh dịch sử ĐảngCuộc đời cách mạng thật là sang .Đến đây ta nhận ra điều độc lạ giữa Bác Hồ và những vị hiền triết xưa kia. Nếu như biết bao người : Nguyễn Trãi, Nguyễn Bỉnh Khiêm, Nguyễn Khuyến về với chốn thôn dã, vui thú điền viên để lánh đời, quên đi thế sự đang xoay vần điên đảo thì Bác Hồ về với vùng sơn cước “ thâm sơn cùng cốc ” để hoạt động giải trí do nhu yếu cần giữ bí hiểm của cách mạng. Dù có ở vùng núi nhưng vẫn là lao vào vào xã hội, vào trường hoạt động giải trí cách mạng gian nan. Bác Hồ đâu phải là một ẩn sĩ mà là một chiến sỹ :Bàn đá chông chênh dịch sử ĐảngCâu thơ như muốn vượt qua những gì không không thay đổi để đi đến một thế vững vàng. Bàn đá chông chênh tạo nên một tư thế không vững chãi. Đó là nơi Bác ngồi thao tác. Bàn đá của vạn vật thiên nhiên. Nhưng cụm từ “ dịch sử Đảng ” như một lời chứng minh và khẳng định cứng ngắc cho sự vững lòng với việc làm của mình. Để đến câu thơ cuối là một lời kết thúc vui mừng, hóm hỉnh :Cuộc đời cách mạng thật là sangBác vẫn tìm ra một nét đặc biệt quan trọng đằng sau tổng thể những thiếu thốn vật chất của đời sống đời thường – cũng chính là một phần của cuộc sống cách mạng. Người tìm ra nét “ sang ” trong những gì giản dị và đơn giản, đơn sơ nhất. Từ “ sang ” vừa có nghĩa là sang trọng và quý phái, phong phú vừa có nghĩa diễn đạt một phong thái vượt lên trên tổng thể những gì tầm thường của vật chất để có một ý thức sáng sủa, tự tại. Câu thơ như một nụ cười ngạo nghễ của một con người đã thắng lợi thực trạng bằng chính ý thức sáng sủa của mình .Bài thơ như một nhật kí bằng thơ ghi lại đời sống của Người nơi núi rừng Pác Bó. Người đọc nhận ra và kính trọng một nhân cách cao đẹp trong một đời sống rất đỗi đời thường. Đó chính là phong thái đặc biệt quan trọng khó quên của Hồ quản trị .

Xem thêm: Vẻ đẹp tâm hồn của Bác qua 3 bài thơ Ngắm trăng, Đi đường, Tức cảnh Pác Bó

Phân tích Tức cảnh Pác Bó mẫu số 4:

Đây là một bài thơ hay, nhưng có nhiều cách hiểu, từ đó có những cách nghiên cứu và phân tích không giống nhau. Bản thân mỗi cách hiểu và nghiên cứu và phân tích khó tránh được sự không đồng điệu trong quy trình lĩnh hội hình tượng thơ. Cách nghiên cứu và phân tích sau đây cũng là một trong những con đường tiếp cận, với hy vọng không mắc lại những thiếu sót không nên có vừa nêu .

Chủ đề, tư tưởng của bài thơ rất dễ nắm bắt. Ấy là tinh thần lạc quan, phong thái ung dung của Bác Hồ trong cuộc sống cách mạng đầy gian khổ ở Pác Bó. Nhưng chủ đề ấy, tư tưởng lớn ấy được thể hiện trong bài thơ như thế nào lại là điều không dễ chỉ ra cho thấu đáo, cho hợp lí hợp tình. Nên chăng là khi phân tích bài thơ này phải đi theo hai bước:

Ở bước thứ nhất, khai thác khía cạnh gian khổ mà Người đã trải qua trong bước đầu “nhóm lửa” ngọn lửa cách mạng từ cái nơi tăm tối, hoang vu. Tập hợp các chi tiết một cách hệ thống theo khía cạnh này ta thấy: ở thì ở suối, ở hang (“Sáng ra bờ suối, tối vào hang”). Không gian và cả thời gian chật chội, quẩn quanh, đơn điệu. Còn gì gò bó cho bằng những ngày, những tối, những tháng, những năm mà con người vốn phóng khoáng, tự do phải chịu cảnh nhàm chán không chịu đổi thay với hang, với suối quen thuộc đến trơ mòn. Sự tù túng hiện lên ở bài thơ và nhịp thơ. Riêng vể nhịp thơ có sự cứng nhắc, uể oải như cần một cái vươn vai mà không thể vươn vai. Tiếp đến là điều kiện ăn uống hằng ngày:

Cháo bẹ rau măng vẫn chuẩn bị sẵn sàng .Về câu thơ này có hai cách hiểu khác nhau. Theo cách hiểu thứ nhất : dù có phải ăn cháo bẹ, rau măng rất khổ nhưng ý thức vẫn sẵn sàng chuẩn bị. Còn cách hiểu thứ hai : trong mạng lưới hệ thống cả ba câu đầu, câu thứ hai toát lên cảm xúc thú vị bằng lòng. Do hai cách hiểu này tất cả chúng ta buộc phải có cách hiểu thứ ba, vì với hai cách hiểu trên tuy khác nhau về nội dung mà giống nhau : nó không dựa trên sự đồng nhất về chiêu thức khi lĩnh hội một hình tượng thơ, rất dễ gây ra hiểu nhầm và nhất là hiểu không toàn vẹn. Bởi nếu khi nào dù gian nan đến đâu Bác cũng chuẩn bị sẵn sàng, hơn thế còn ” thú vị, bằng lòng ” thì thử thách mà Người phải vượt qua, phải thưởng thức là ở đâu ? Bởi nói đến ăn, đến ở, so với cái tiêu chuẩn vừa nêu ( cũng là mơ ước của nhiều người ) nó là những đối cực. Vậy hiểu câu thơ thứ hai như thế nào ? Với cách hiểu thứ ba – mà khi nghiên cứu và phân tích câu đầu tất cả chúng ta đã tham gia, câu thứ hai, trên ý nghĩa là hình tượng nên hiểu là những thiếu thốn nổi bật. Thôi thì, trong điều kiện kèm theo nào đó không có đủ thực phẩm cao sang cũng phải có cháo, có rau, nghĩa là chất tinh bột của gạo và rau xanh hái ở vườn nhà như câu thơ của Nguyễn Khuyến :Cải chửa ra cây, cà mới nụ ,Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa .( Bạn đến chơi nhà )Nhưng cháo ở đây là cháo bẹ. Bẹ nghĩa là ngô, vốn không phải thức ăn quen thuộc so với người miền xuôi, còn riêng Bác lại vừa về đến nước, có lẽ rằng càng khó ăn hơn. Cháo bẹ đã không ngon, không đủ chất, còn không đủ no. Cháo ấy trộn với rau hay ăn nó với rau ( chỉ một thứ rau măng ) thì dù đói đến đâu cũng còn gì hào hứng nữa. Vậy thì hai chữ sẵn sàng chuẩn bị ở đây, không nên hiểu là quá dư thừa, cần đến có ngay chưa một lần thiếu thốn, mà nên hiểu : nói thì nói đùa vui thế thôi, hóm hỉnh thế thôi, nhưng thật thì không một cái dạ dày nào có năng lực đồng ý .Thiếu thốn như thế tưởng đã đến mức nổi bật, hoá ra không phải. Không những hai điều kiện kèm theo sống là ở và ăn vừa nói, phương tiện đi lại thao tác của Bác lại chẳng ra làm sao :Bàn đá chông chênh dịch sử Đảng ,Bàn đá, đá ở đây là đá núi, đá tự nhiên đâu phải đá xẻ, đá đã được mài, nó còn thô ráp, không nhẵn, lồi lõm. Lấy đá ấy – dù hòn đá nhặt được tốt nhất để làm bàn, không hiểu Bác viết thế nào ?Đặt ba điều ấy vào trong cùng một mạng lưới hệ thống, mới thấy sự nghiệp cách mạng mà Người chèo lái gian truân biết chừng nào. Hiểu như vậy mới thấy những hi sinh, từ những chuyện li ti nhất trong thời hạn dài của quản trị Hồ Chí Minh. Bởi Bác cũng là người, trên một phương diện, cũng thông thường như toàn bộ tất cả chúng ta nghĩa là biết đói, biết rét, biết thiếu thốn, ấy là chưa kể những chông gai mà Người đã vượt qua trên con đường cách mạng. Nhưng kì quặc thay, câu kết bài thơ không đi về hướng ấy :Cuộc đời cách mạng thật là sang .Sang ở đây là sang trọng và quý phái, cao sang, nghĩa là rất đủ đầy, rất cao quý. Con người ở vào thực trạng cao sang, nhất là ” thật là sang ” thì niềm hạnh phúc hoàn toàn có thể coi là đã đến mức tột độ. Vậy mối liên hộ giữa mạch thơ gian nan tột cùng kia với câu kết, với chữ ” sang ” như thế nào ? Có lẽ nên hiểu chữ ” sang ” và ý câu kết nghiêng về phía trí tuệ, phía niềm tin được lọc chất ra từ chính chặng đường khó khăn ấy. Sở dĩ Người cảm thấy nó ” thật là sang ” là do tại nó là ” cuộc sống cách mạng “, được góp sức cho cách mạng. Với những người cách mạng, nhất là những người dẫn đường như Bác ( ” Người đi trước nghìn sương muôn tuyết – Dắt dìu dân, nước Nước Ta ta ” – Tố Hữu, Ba mươi năm đời ta có Đảng ) thì gian nan, khó khăn vất vả là sự trả giá, nói như Nguyễn Trãi : ” Khó khăn thì mặc có màng bao “. Gian khổ thiếu thốn tột cùng mà bảo là ” sang ” chính vì lẽ đó. Thử so sánh hai thực trạng sống : ở Pác Bó, Nước Ta và hơn một năm sau đó, gần 30 nhà ngục ở Quảng Tây, Trung Quốc dưới thời Tưởng Giới Thạch, điều kiện kèm theo niềm tin tuy trọn vẹn khác nhau, nhưng về vật chất, thực trạng sống của Người không hơn là mấy. Nói như thế mà thương Bác vô cùng, hiểu Bác vô cùng. Trong gian nan, Người đâu nghĩ đến bản thân mình. Nghĩ đến sự nghiệp của cách mạng, của quốc gia mà Người vui, nhất là tin, tin về thời cơ giành độc lập đang tới gần .Vậy nhãn tự của bài thơ nên đặt ở chữ sang hay đặt ở cụm từ ” cuộc sống cách mạng ” ? Bởi ” cuộc sống cách mạng ” mới là bản lề khép mở bài thơ. Nó vừa đúc rút, chiêm nghiêm vừa là sự sang trang. Cách nói này không phải là cách nói cho vui theo mạng lưới hệ thống ý nghĩa được nghiên cứu và phân tích ở trên mà là những cảm nhận có thực ở Người. Khẩu khí này khác hẳn với những câu thơ Người viết hơn một nãm sau đó như ” Ăn cơm nhà nước ở nhà công ” hoặc ” Rồng uốn vòng quanh chân với tay “, trong Nhật kí trong tù. Bởi lẽ cái thiếu thốn đọa đày nơi tù ngục với Người là một thứ cực hình tra tấn, còn ở bài thơ đang nghiên cứu và phân tích, nó lại là một niềm vui, nguồn cảm hứng thi nhân .Từ câu thơ thứ tư với ý nghĩa như một chiếc bản lề như đã nói, cần phải nhìn lại bài thơ. Đây là bước thứ hai. Cái sang ở đây bước sang một phạm trù khác : cái hùng, cái đẹp chuyển sang dạng đùa vui, vui nhộn, một hình thái thư giãn giải trí của khung hình, của tâm hồn. Có những bài thơ sau này Bác làm với một giọng đùa vui như :Cảnh rừng Việt Bắc thật là hay ,Vượn hót chim kêu suốt cả ngày .( Cánh rừng Việt Bắc )Cái ý vị đùa vui Open trong suốt cả bài thơ tạo ra một ý nghĩa kép cho từng câu thơ, có lẽ rằng chính vì thế đã có không ít người nhầm lẫn. Quả thật thế, hãy trở lại từ đầu :Sáng ra hờ suối, tối vào hang ,Câu thơ tự vịnh về mình thật thư thả, tự tại : muốn ờ đâu thì ở, muốn đi đâu thì đi, kiểu ” Non nước đi dạo tuỳ sở trường thích nghi ” ( Nhật kí trong tù ) hoặc ” Non xanh nước biếc tha hổ dạo ” ( Cảnh rừng Việt Bắc ). Câu thơ như động tác co duỗi tự nhiên, biến hóa không khí hằng ngày chẳng có gì gò bó cả. Con người trong thực trạng ấy là con người tự do. Sẵn sàng gật đầu, chuẩn bị sẵn sàng sống, sẵn sàng chuẩn bị vui, cũng như ” cảm xúc thú vị, bằng lòng ” là trên ý nghĩa niềm tin ở mạng lưới hệ thống thứ hai của cùng một hình tượng, của chủ thể trữ tình. ” Cháo bẹ rau măng vẫn sẵn sàng chuẩn bị ” thật tự do, thậm chí còn thật hồ hởi vì nó rất vô tư : cần ăn là có, như ” Khách đến thì mời ngô nếp nướng – Săn về thường chén thịt rừng quay ” ( Cảnh rừng Việt Bắc ). Cái khác thường thành cái ngày thường, cái thông thường là giọng thơ nói trạng, đùa vui để quên đi cái thiếu thốn, cái gian truân mà hằng ngày đương đầu. Con người Hồ Chí Minh là thế : sang chảnh và vui đùa tùy nơi tùy lúc đã đành, có khi một câu nói của Người mang cả hai ý nghĩa ấy. Hiểu như thế khi nói về ăn, ở, hoạt động và sinh hoạt được người nghe thuận tiện đồng ý, đống ý. Nhưng còn khi thao tác, nhất là khi thao tác lớn như chuyển ngữ từ tiếng Nga sang tiếng Việt cuốn sách cẩm nang Lịch sử Đảng Cộng sản Liên Xô cho những chiến sỹ của mình thì sao ?Bàn đá chông chênh dịch sử ĐảngMột việc làm với ý nghĩa cực kỳ lớn lao, quan trọng, cần phải bao nhiêu ý chí, nghị lực, năng lực, trọn vẹn trái chiều với cái ” bàn đá chông chênh ” tạm bợ. Không thể làm như vậy, không ai làm như vậy, nhưng Bác vẫn làm như vậy, mà có sao đâu ? Công việc vẫn triển khai xong, âu cũng là một điều mê hoặc, thật vui đấy chứ, vui như cái cách ăn ở hằng ngày của ” cuộc sống cách mạng “. Có người cho rằng ở bài thơ này và 1 số ít bài thơ khác, Hồ Chí Minh có cái thú ” lâm tuyền ” ( thích nơi rừng suối như những ẩn sĩ thời xưa ). Cách hiểu đó ở đây không trọn vẹn đúng tối thiểu trong bài thơ này, Bác chỉ là một con người, nhất là một con người cách mạng. Làm gì có chỗ cho sự nghỉ ngơi, lánh đời, thưởng ngoạn. Nếu có bằng lòng hay thú vị đi chăng nữa là với con người cùng với hai tư cách vừa nêu, và cũng vì hai tư cách vừa nêu mà hình tượng thơ mới trở nên lấp lánh lung linh, sinh động, tạo nên cảm hứng nghệ thuật và thẩm mỹ dồi dào cho người đảm nhiệm nó .Nếu cần nói thêm về nghệ thuật và thẩm mỹ thơ Đường thì Tức cảnh Pác Bó là một bài thơ rất đúng niêm luật có lẽ rằng bởi ý nghĩa thứ hai là nói chơi, còn ý nghĩa tiên phong vẫn là nói thật. Tính trang nghiêm của bài thơ phải chăng là sự phản ánh trang nghiêm những yên cầu có thật của cuộc sống so với con người cách mạng. Nhưng một khi đã phân phối được nó, trụ vững trước nó thì ai cấm cái quyền nói chêu của người đã biết tự rèn luyện mình và vượt lên tổng thể ?

Phân tích Tức cảnh Pác Bó mẫu số 5:

Hồ Chủ tịch của chúng ta không chỉ được biết đến là nhà chính trị gia, người anh hùng vĩ đại trên mặt trận, luôn anh minh, tài ba, mà còn là một nhà thơ. Trong kho tàng văn học Việt Nam thật đồ sộ, trong đó sự đóng góp của Bác cũng không nhỏ, các tác phẩm ấy được ghi nhận, là những áng văn hay để đời. Bài thơ Tức cảnh Pác Bó là bài ca về tình yêu thiên nhiên, tình yêu cuộc sống, đầy lạc quan trong hoàn cảnh khó khăn thể hiện được phong cách sống của người chiến sĩ, thể hiện được vẻ đẹp phong cách nghệ thuật thơ Hồ Chí Minh.

Được sáng tác trong thời kì Bác trở về sau bao nhiêu tháng năm ròng rã dạt dẹo tìm đường cứu nước, quay về ở tại địa thế căn cứ của quan trọng của quốc gia ( Pác Bó – Cao Bằng ) vị trí ấy bí hiểm để Bác trực tiếp chỉ huy cách mạng .Bài thơ chỉ gói gọn trong 4 câu, thể thơ Bác chọn để gửi gắm tâm tình là thơ thất ngôn tứ tuyệt. Nhan đề bài thơ hoàn toàn có thể thấy được tâm trạng mà người viết muốn gửi gắm tâm lý nhất thời qua những câu thơ tả cảnh vạn vật thiên nhiên .“ Sáng ra bờ suối, tối vào hangCháo bẹ rau măng vẫn chuẩn bị sẵn sàngBàn đá chông chênh dịch sử ĐảngCuộc đời cách mạng thật là sang ! ”Đọc 4 câu thơ ta đã tái hiện trong tất cả chúng ta là một khung cảnh khác xa với thứ nơi TP. hà Nội, thành thị, không có tiếng xe cộ ồn ào. Mà Bác đang ở nơi rừng núi, yên tĩnh, tâm hồn con người cũng tự do cùng hòa với vạn vật thiên nhiên, nhưng cùng với sự khó khăn vất vả, sự thiếu thốn vây quanh, giọng thơ của Bác vẫn cất lên đầy sáng sủa yêu đời, có vẻ như ở đây chỉ gồm sự đơn thuần trong hoạt động giải trí hoạt động và sinh hoạt thường nhật, niềm vui được sống ở nơi đây. Câu thơ mở màn dẫn ta đến gần với nơi Bác đang sống, khoảng trống “ bờ suối ”, “ vào hang ”, thời hạn được lan rộng ra “ Sáng ”, “ Tối ”, Bác của tất cả chúng ta thì hoạt động giải trí như mọi việc làm quen thuộc như thời khóa biểu “ ra ”, “ vào ”. Quy luật ấy tuy nhàm chán nhưng cũng vẫn bộc lộ được phần nào sự dữ thế chủ động trong chốn đầy tự nhiên ấy là tác phong người chiến sỹ cách mạng, dữ thế chủ động trong cách chọn khu vực hoạt động giải trí mưu trí trong khoảng chừng thời hạn khi cách mạng nước nhà mới mở màn được khởi phát, Bác phải chọn nơi bí hiểm làm chính sự kiến thiết xây dựng trào lưu, phải bí hiểm và đầy thử thách .Ở những câu tiếp theo, sự thiếu thốn còn bộc lộ trong ở cả đồ ăn để nạp nguồn năng lượng cho người chiến sỹ thao tác, nơi đây chỉ có “ cháo bẹ ”, “ rau măng ”. Cụm từ “ vẫn chuẩn bị sẵn sàng “ ở đây khá hóm hỉnh một chút ít, còn được dùng với hai ý nghĩa rõ ràng đó là dù ở đây chỉ có ít lương thực, nhưng sản vật của núi rừng đặc trưng riêng của Pác Bó vẫn luôn vừa đủ, Giao hàng Bác. Trên tổng thể vẫn thấy được sự sáng sủa, vượt mọi khó khăn vất vả gian nan sống đúng với tác phong của người vẫn đơn giản và giản dị, không cầu kì, đầy sự yêu đời. Tình thần cách mạng dù vậy vẫn không dừng lại vẫn hăng say, nhiệt thành. Hồ Chí Minh với tâm thế “ luôn sẵn sàng chuẩn bị ”, luôn biết tự tâm lý, và sống vì tiềm năng của Đảng, của quốc gia chứ khác hẳn với những vị danh nhân thời xưa phải mai danh ẩn tích ngưng trệ, quên đi việc chính trị khó khăn vất vả. Vì vậy mà câu thơ tiếp đây mới đầy ý nghĩa thoát ra :“ Bàn đá chông chênh dịch sử Đảng ”Bác ta vẫn nhiệt huyết như vậy, dù khó khăn vất vả nhưng ý chí vẫn kiên cường, sự quyết tử quên mình để điều tra và nghiên cứu con đường giúp cho cách mạng thắng lợi. Một câu mà ta tâm đắc nhất trong toàn bài đó là :“ Cuộc đời cách mạng thật là sang ”

Từ “sang” không hề có ý nghĩa mỉa mai, châm biếm mà lại là sự vinh hạnh cho Bác một nét rất đặc trưng của cách mạng Việt Nam tuy hiện tại khó khăn nhưng ta vẫn tìm được “thức ăn”, “phong cảnh” phù hợp với mình. Đâu đó vẫn là sự tự chủ của con người vượt lên tất cả trở ngại trước mắt, sống theo kiểu khác đi cuộc đời nó vẫn là “sang”. “Sang” trong lòng vì ở đâu đó niềm vui vẫn xuất hiện vì đơn giản người hiểu mình đang được sống và lãnh đạo cách mạng trên quê hương mình, Người vẫn luôn tin tưởng một thắng lợi sẽ thật gần.

Với tâm hồn yêu vạn vật thiên nhiên, yêu đời, yêu đời sống, sự dung dị biểu lộ trong toàn bài mà bài thơ trở nên thân thiện mà đẹp tươi. Thơ Bác giúp tất cả chúng ta học hỏi được từ nó niềm tin sáng sủa, yêu đời, biết sống và theo đuổi lý tưởng cao đẹp. Một bài thơ cũng là một dẫn chứng cho sự khó khăn vất vả của cách mạng thời mới xây dựng. Càng thêm yêu quý khâm phục vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc bản địa ta và “ Nước Ta luôn đẹp nhất vì có tên Người ” !———————

Trên đây là hướng dẫn chi tiết của Đọc Tài Liệu giúp em nắm được cách làm bài văn phân tích bài thơ Tức cảnh Pác Bó của Hồ Chí Minh. Ngoài ra, còn rất nhiều nội dung tham khảo văn mẫu lớp 8 khác được chúng tôi chọn lọc và thường xuyên cập nhật để phục vụ việc học tập cho các em. Chúc các em luôn học tốt và đạt kết quả cao!

Source: https://vn.exp.gg
Category: Thông tin

Total
0
Shares
Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Previous Post

Top 7 Shop bán quần yếm nữ đẹp, trẻ trung, chất lượng và uy tín nhất tại Hà Nội

Next Post

Con gái vùng nào đẹp nhất Việt Nam?

Related Posts